Người sống nằm cạnh người chết
Gia đình bà Đỗ Quý Hòa (54 tuổi) vào Sài
Gòn sống vào những năm 1986, lúc trước bà ở khu Chợ Lớn (Quận 5). Sau
do làm ăn thua lỗ, bà phải bán nhà tìm đến khu nghĩa trang Bình Hưng Hòa
mua đất. Theo bà, trước kia nghĩa trang này chỉ là một khu đất trống,
cỏ mọc um tùm, hầm hố khắp nơi. Nếu một người sống đến đây mua đất cất
nhà, thì lại có gần chục người chết ra đây “nằm”. Theo đà “cạnh tranh
không cân sức” đó, mồ mả cứ nhiều dần, bao vây lấy nhà dân.
“Mặt tiền gia đình tôi giờ chỉ có mồ với
mả. Cách đây hơn chục năm chỉ có vài nhà tới đây sống, đêm về gia đình
chúng tôi không dám bước ra cửa nửa bước. Gần đây người ta đến đây xây
cất khá nhiều, không khí ấm cúng hơn. Tuy nhiên con đường dẫn vào xóm
vẫn toàn mồ mả, đi đêm cứ rợn da gà”. – bà Hòa bày tỏ.
Hiện “xóm nghĩa địa” có gần 50 hộ dân
với 200 nhân khẩu. Đa phần người dân ở đây là người nghề lao động chân
tay, đàn ông làm thợ hồ, khuân vác, xe ôm… phụ nữ làm công nhân tại khu
công nghiệp Tân Bình. Riêng những đứa trẻ một buổi đi học buổi còn lại
đi bán vé số.
Ông Nghĩa (44 tuổi), một người dân sống
trong xóm này vốn không có mảnh đất cắm dùi. Ông đành xây tạm một căn
chòi nhỏ nằm trong nghĩa trang, cách đường Bình Long hơn 200 mét. Nhà
chỉ có một cái giường, ông để dành cho vợ và con, đêm ông trải chiếu nằm
phía ngoài, cạnh những nấm mồ. Sáng, ông cuốn chiếu và gối vắt lên một
ngôi mộ trước nhà.
Hàng ngày người chết vẫn được mang đến
đây an táng. Bên “nhà người chết” là đồ cúng, vòng hoa la liệt, hương
khói nghi ngút. Bên nhà người sống, mọi sinh hoạt vẫn diễn ra bình
thường. Những đứa trẻ chạy dọc theo lối đi giữa những ngôi mộ để thả
diều, người lớn lại mang ghế nhựa, võng ra nằm trước nhà hóng mát, ăn
cơm.
Mặt tiền nhà là mồ mả.
Phơi áo quần cạnh mồ mả.
Những đứa trẻ được sinh ra…
… và vui chơi, lớn lên giữa nghĩa địa.
Chiếc chiếu được vắt tạm lên mồ, tối về người lao động lại nằm ngủ cạnh người chết.
Chăn nuôi giữa nghĩa địa.
Kinh doanh nơi đất chết
Ngay trong khuôn viên nghĩa trang, nhiều loại hình kinh doanh ăn uống, vui chơi đã ra đời và vẫn thu hút được khách.
Buổi chiều là thời điểm đắt khách nhất.
Người dân tận dụng những nơi nào có bóng mát từ các cây cổ thụ làm nơi
buôn bán. Phía ngoài nghĩa trang, người ta bán mắt kính, balô, nón bảo
hiểm… Bên trong, hàng quán cà phê, nước ngọt, bún, phở cũng mọc lên. Mọi
thứ được bày bán giữa mộ, thậm chí có người dùng dây giăng giữa hai
ngôi mộ để treo hàng.
Bà Mỹ, ngày trước bán thịt heo ở chợ Tân
Hương nhưng hơn 2 năm nay đã dời sang nghĩa trang Bình Hưng Hòa. Bà
giải thích: “Ở chợ rất nhiều sạp cạnh tranh nên bán không được nhiều. Ở
đây thoáng mát, nằm kế bên đường Tân Kỳ – Tân Quý, lượng xe lưu thông
rất nhiều nên tôi bán cũng được hơn”.
Hễ thấy có ai đi ngang qua, người bán
lại rao hàng, chào mời. Kẻ bán người mua, “kì kèo bớt một thêm hai” làm
cho không gian của người chết bỗng trở nên nhộn nhịp hơn.
Hàng quán cố định trong nghĩa trang Bình Hưng Hòa.Những xe bán lưu động, mồ mả thành bàn ghế.
Nhang, hoa cúng được bán rất nhiều.
Hoặc buôn bán nơi xa, nhưng hết hàng họ vẫn quay về nấu nướng, chuẩn bị hàng trong nghĩa trang.
Câu cá và “tám” chuyện ma
Ở nghĩa trang Bình Hưng Hòa đang “nổi”
lên dịch vụ “câu cá âm phủ”. Chiều đến, hàng chục cần thủ lại tìm về khu
“cõi âm” để câu cá thư giãn. Thời điểm thu hút nhiều cần thủ thường bắt
đầu từ 5 giờ chiều và kéo dài hơn 10 giờ tối. Trong ánh sáng lờ mờ của
đèn điện, người câu kẻ hóng mát trong không gian có tiếng gió rít qua
những vòm lá. Bỗng đây thành cái thú vừa sang vừa “khiếp vía”, khiến
nhiều người phát ghiền.
Khu vực nghĩa trang có hai cái hố lớn.
Nước xung quanh nghĩa trang dồn về đây khiến hai hố trở thành ao. Cỏ đã
mọc xanh và cá đã sinh sôi lớn lên ở trong hai hồ này. Nhận thấy địa thế
này có thể làm ăn được, ông Tư (61 tuổi) đã xin chính quyền địa phương
cho phép dựng lều, che bạt, mắc võng để kinh doanh dịch vụ câu cá thư
giãn. Ông Tư đã mở dịch vụ câu cá “cõi âm” hơn 2 năm nay, giá từ 20.000 –
30.000 đồng/giờ câu.
Nếu như ở câu ở các con sông, kênh, ao
hồ khác người đi câu sẽ mang cá về ăn. Tuy nhiên tại hồ “câu cá âm phủ”
này, chẳng ai dám mang cá về nhà nói chi đến chuyện ăn. Do vào tháng
Chạp năm ngoái, tại nghĩa trang Bình Hưng Hòa một số người dân đi tảo
mộ, cải táng phát hiện hàng chục cá trê, cá tràu khổng lồ núp trong mộ,
nằm lỳ trong quan tài, có con lên đến 2 kg.
Điều này khiến nhiều cần thủ không dám
mang cá về nhà ăn nữa, sợ đó là cá sống trong mộ. Những ai câu được cá
có thể bán lại cho chủ dịch vụ câu cá với giá 20.000 đồng/kg hoặc thả
lại hồ.
Dịch vụ câu cá cõi âm rất hút khách.Nhiều người đến xem và hóng mát.
Mại dâm tại nghĩa trang
Đêm về, dọc tuyến đường Bình Long, Tân
Kỳ – Tân Quý “bướm đêm” lại đứng khắp đường. Gái bán dâm ở đây đa phần
là những phận nữ “quá lứa” tầm 40 – 50 tuổi. Những gái “mơn mởn xuân
thì” ra mặt đường phồn hoa kiếm khách. Còn bướm đêm ở đây, trước kia
phục vụ các quán cà phê, massage, karaoke trá hình nay đến tuổi đành lui
“về vườn”, đứng giữa cõi âm để kiếm khách nuôi thân.
Thấy chúng tôi ngang qua, một cô gái từ
phía nghĩa trang dùng đèn pin rọi vào thẳng mặt. Chúng tôi vừa dừng xe,
một cô gái ngoài 30 tuổi liền hồ hởi bước ra thẳng thắn chào giá. Cô cho
biết nếu khách muốn tiết kiệm có thể vào sâu nghĩa trang “hành sự”. Bên
trong cô đã chuẩn bị một tấm bạt lót dưới nền đất. “Trời tối như mực,
nghĩa trang chẳng ai dám vào, mấy anh cứ thoải mái, đừng lo”, cô kèo
nài.
Một tài xế xe ôm cho biết, tại nghĩa
trang có hơn 30 gái bán “vốn tự có”. Mỗi đêm cô nào còn “ngon dáng” có
thể tiếp được 3 – 4 khách. “Bạn hàng” của các nữ “bướm đêm” chủ yếu là
những tài xế từ miền Tây chở hàng lên Sài Gòn rồi nghỉ chân, hoặc những
nam công nhân tăng ca về khuya. Một cuốc “tàu nhanh” được các nữ thách
100 – 150 ngàn đồng, tuy nhiên khách hạ xuống tầm 50 ngàn đồng cũng được
“chiều tới bến”.
Theo lời kể của những người dân sống
xung quanh, gái bán dâm ở đây thậm chí có cô đã mắc bệnh “si”
(HIV/AIDS). Có cô cơ thể bắt đầu lở loét báo hiệu giai đoạn cuối.
Phía dưới là đường Bình Long, chạy dọc
theo nghĩa địa. Tối, các cô gái bán dâm lại xuất hiện đón khách. (Ảnh
chụp từ một ngôi nhà trên đường Bình Long)
Dường như, sau bao năm gắn bó cảm giác
sợ ma quỷ của người dân gần như đã không còn nữa. Những hàng dương rủ
bóng, lùa nhau xào xạc trong gió bên cạnh các nấm mồ trước là chuỗi âm
thanh ghe rợn, giờ là âm thanh mát mẻ, thanh bình.
No comments:
Post a Comment